Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

Điện thoại thông minh hủy hoại một đứa trẻ như thế nào?

Điện thoại thông minh, máy tính bảng khiến trẻ chậm giao tiếp, vận động, dễ bị béo phì và ảnh hưởng lớn đến sự thành công sau này.
Theo thống kê hiện nay, cứ 10 vị phụ huynh thì 7 người cho con dùngmáy tính bảng hoặc các thiết bị công nghệ. Một nghiên cứu của Đại học Lowa đã phát hiện có 90% trẻ mới 2 tuổi đã biết dùng máy tính bảng.
"Chúng tôi thấy có nhiều trẻ mới 2 tuổi đã chơi máy tính bảng, trong khi nhiều trẻ 3-4 tuổi mà đã nghiện", tiến sĩ Fran Walfish, chuyên gia trị liệu tâm lý trẻ em và gia đình ở Los Angeles (Mỹ) nói. Và theo các chuyên gia có rất nhiều tác động xấu từ thực trạng này:
1. Làm méo mó mối quan hệ với cha mẹ
Trong độ tuổi từ 0 đến 2, não của trẻ sẽ phát triển gấp 3 lần về kích thước. Lời nói, sự tiếp xúc giữa cha mẹ với con cái, thậm chí là quá trình chơi với con, không chỉ giúp não bé phát triển mà còn tăng cường sự gắn kết tình cảm.
Nhưng đối với trẻ dành quá nhiều thời gian để tương tác với màn hìnhđiện thoại, máy tính bảng thì khác. "Liên kết thần kinh của trẻ thay đổi và thay vào đó là một yếu tố khác", bà Denise Daniels, một y tá nhi khoa nói. "Nó ảnh hưởng đến sự tập trung, lòng tự trọng, trong nhiều trường hợp chúng tạo ra bức tường ngăn cách con cái với cha mẹ".
2. Gây nghiện
"Một trong những điều tuyệt vời mà công nghệ mang lại là luôn có một cái gì đó mới để bạn có thể làm, chơi và đó là gần như vô hạn", tiến sĩ Gary Small, một giáo sư về tâm thần học nói. "Vì lý do đó rất, rất khó để từ bỏ và ngưng sử dụng".
Điện thoại thông minh và máy tính bảng cho phép một đứa trẻ có được bất cứ điều gì chúng muốn chỉ với những nút bấm. Nó không dạy chúng điều độ, kiểm soát xung đột hoặc làm thế nào để thử thách chính mình, và đó là những đặc điểm của một cá tính gây nghiện.
3. Dễ nổi cơn thịnh nộ
Điện thoại thông minh hủy hoại một đứa trẻ như thế nào? - ảnh 1
Nếu ai đó đang có triệu chứng nghiện, họ sẽ nổi cơn tam bành nếu bạn bạn lấy mất đồ của họ và sẽ gây ra cảm giác xa cách - ở mọi lứa tuổi.
Tuy nhiên, đưa điện thoại thông minh hoặc máy tính bảng để làm trẻ yên lòng khi chúng đang có cơn giận không phải là một ý tưởng hay. "Nếu các thiết bị này trở thành phương pháp chủ yếu để làm dịu và đánh lạc hướng con trẻ, chúng có thể sẽ phát triển các cơ chế tự điều chỉnh, khiến tính cách trẻ càng khó bảo hơn", bác sĩ Jenny Radesky nói.
4. Ảnh hưởng đến giấc ngủ
Điện thoại thông minh hủy hoại một đứa trẻ như thế nào? - ảnh 2
Dùng điện thoại thông minh, máy tính bảng hay các thiết bị đọc điện tử trước khi đi ngủ sẽ khiến trẻ khó đi vào giấc ngủ. Ánh sáng phát ra từ màn hình ức chế hoóc môn gây buồn ngủ và làm thay đổi chu kỳ ngủ - thức tự nhiên của cơ thể.
Một nghiên cứu của Đại học Boston cho thấy, 60% các bậc cha mẹ ở Anh không giám sát việc sử dụng công nghệ của con em mình, 75% trẻ được phép dùng đồ công nghệ trong phòng ngủ. Bởi vì điều này mà 75% trẻ trong độ tuổi từ 9 đến 10 thiếu ngủ và làm điểm số ở trường đi xuống.
5. Ảnh hưởng đến khả năng học hỏi
Điện thoại thông minh hủy hoại một đứa trẻ như thế nào? - ảnh 3
Theo một nghiên cứu, điện thoại thông minh thực sự có hại cho khả năng học hỏi của trẻ vì nó làm trẻ sao lãng sự chú ý. "Các thiết bị này cũng tác động đến sự phát triển giác quan vận động và kỹ năng vận động tinh (việc cầm, nắm đồ vật), ảnh hưởng đến khả năng học tập môn toán và khoa học", bác sĩ Jenny Radesky, giảng viên lâm sàng khoa Nhi tại Đại học Boston nói.
Video và trò chơi trực tuyến cũng hạn chế những sáng tạo và trí tượng mới chớm nở của trẻ, làm chậm phát triển giác quan vận động và thị giác.
6. Hạn chế khả năng giao tiếp
Khi nói chuyện với một người, bạn có thể thấy những biểu hiện trên khuôn mặt họ, như nỗi đau, niềm vui, những trăn trở. Lúc bạn nói xấu một ai đó sau lưng và khi nhìn thấy khuôn mặt họ, có thể bạn sẽ phải suy nghĩ và cảm thấy hối hận.
Điện thoại thông minh hủy hoại một đứa trẻ như thế nào? - ảnh 4
Nhưng nếu bạn nói chuyện trực tuyến, bạn chẳng thể nhận ra được âm vực, ngôn ngữ cơ thể, những biểu hiện trên khuôn mặt và thậm chí cả những kích thích tố phát ra trong khi giao tiếp mặt đối mặt.
"Đây là tất cả những yếu tố cơ bản để thiết lập các mối quan hệ giữa người với người. Và tất cả chúng đều mất tích cùng với công nghệ hiện đại", nhà tâm lý học Lim Taylor nói. "Trẻ em đang dành quá nhiều thời gian giao tiếp thông qua công nghệ, chúng không phát triển kỹ năng giao tiếp cơ bản mà con người đã sử dụng từ lâu đời. Truyền thông không chỉ là lời nói".
7. Làm tăng khả năng bị bệnh tâm thần
Điện thoại thông minh hủy hoại một đứa trẻ như thế nào? - ảnh 5
Khi chơi các thiết bị công nghệ thông minh, cảm xúc của trẻ dễ bị tách ra, có rất nhiều trẻ bị cyberbulled (thuật ngữ chỉ tình trạng bạo lựcinternet). Ngoài ra, những hình ảnh và các diễn đàn trực tuyến có thể làm cho một đứa trẻ mới lớn hoặc trẻ vị thành niên cảm thấy khó chịu về cơ thể đang phát triển của mình.
Theo các chuyên gia, quá nhiều thời gian trên smartphone hoặc máy tính bảng là một yếu tố làm tăng trầm cảm, lo âu, rối loạn phản ứng gắn bó, rối loạn thiếu tập trung, rối loạn tâm thần, và hành vi của trẻ có vấn đề.
8. Có thể dẫn tới béo phì
Nếu một đứa trẻ bị nghiện, chúng không di chuyển. Hoạt động thể chất bị hạn chế, sẽ làm tăng cân. Theo một nghiên cứu, trẻ em dùng một thiết bị công nghệ trong phòng ngủ sẽ tăng 30% khả năng mắc các bệnh béo phì, sau đó dễ bị bệnh tiểu đường, có nguy cơ đột quỵ cao và đau tim.
Một số chuyên gia thậm chí còn tin rằng trẻ em thế kỷ 21 có thể là thế hệ đầu tiên sẽ không sống lâu hơn cha mẹ của mình do béo phì và sử dụng các thiết bị công nghệ cao.
9. Trẻ hung hăng hơn
Khi dùng các thiết bị công nghệ, trẻ không học được sự đồng cảm. Chúng cảm giác thoải mái hơn khi trực tuyến và cảm thấy bình thường khi có hành động bạo lực đối với những đứa trẻ khác.
Những video, các thông tin bạo lực cũng ảnh hưởng xấu tới trẻ, có thể sẽ làm chúng bớt nhạy cảm với bạo lực. Dù chúng có gây ra bạo lực với những đứa trẻ khác, chúng vẫn thấy đó là bình thường và hậu quả của việc này rất nguy hiểm.
10. Nó làm tăng lo lắng về mặt xã hội
Điện thoại thông minh hủy hoại một đứa trẻ như thế nào? - ảnh 6
Trẻ em nên được tiếp xúc và giao tiếp bằng ngôn ngữ, cử chỉ nhiều hơn là dùng các thiết bị số như điện thoại, máy tính. Bởi vì khi dùng các thiết bị đó trẻ sẽ bị hạn chế khả năng giao tiếp, sống một cuộc sống đơn giản, vắn tắt, khá đơn điệu và nhàm chán. 
Ban đầu có vẻ trẻ sẽ phản ứng tiêu cực nhưng bạn phải kiên quyết bảo chúng bỏ chiếc máy điện thoại xuống để tiếp xúc với mọi người, với những đứa trẻ bằng tuổi mình. Khi làm việc đó, trẻ sẽ nhận ra và hiểu được những cảm xúc, tâm tư của mọi người, những cử chỉ ngôn ngữ cơ thể, học cách biết cảm thông và cảm thấy dễ chịu, hòa hợp với mọi người xung quanh hơn.
Trau dồi kỹ năng xã hội là bắt buộc cho sự thành công chung của một đứa trẻ. Nếu chúng lo lắng trong việc tương tác với người khác, nó có thể làm giảm năng lực của trẻ và sự thành công trong tương lai.

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2016

Cách xử lý khôn ngoan khi bị bóp cổ, đè vào tường!

Khi bị bóp cổ, đè vào tường, hãy gập cổ xuống để tránh tình trạng bị nghẹt thở.
Trong các tình huống bất ngờ bị kẻ xấu khống chế, việc bị bóp cổ và dồn vào tường bị xem là tình huống nan giải đối với các bạn nữ, đặc biệt ở nơi vắng người. Trong video Kỹ năng tự vệ của kênh VOH, có nhiều cách để phái nữ xử lý khi bị đột ngột tấn công bằng cách bóp cổ.
cach-xu-ly-khon-ngoan-khi-bi-bop-co-de-vao-tuong
Tình huống bạn nữ bị kẻ xấu bóp cổ, dồn vào tường trong video.
Theo võ sư Lê Hoàng Mai, việc bị bóp cổ và đè vào tường là một tình huống đặc biệt nguy hiểm. Nếu bạn xử lý không tốt, kẻ xấu sẽ càng ép bạn vào tường, ảnh hưởng đến khí quản và nguy cơ tắt thở cao. Ngược lại, nếu biết cách xử lý tốt, bạn có thể sử dụng chính bức tường trở thành lợi thế để thoát thân và chống trả đối phương hiệu quả.
Khi bị kẻ xấu bóp cổ, điều quan trọng nhất phải ghi nhớ các bước sau:
1. Nên gập cổ xuống để tránh tình trạng bị nghẹt thở
2. Cùng lúc đó, để tay lên, vịn vào tay đối phương
3. Sau đó, hãy di chuyển chân, xoay hông
4. Mượn lực của đối phương đẩy tới để xoay người
5. Đẩy đối phương vào tường
Theo các bạn nữ từng ứng dụng kỹ năng này, đây là cách đối phó hiệu quả vì sức phái nữ yếu nên chỉ cần dụng một ít lực ở tay và chân, lợi dụng sức đối phương để quật kẻ xấu vào tường, khiến đối phương xỉu và dễ dàng thoát thân.

Thứ Năm, 7 tháng 1, 2016

NHỮNG LÁ ĐƠN XIN NGHỈ PHÉP HÀI HƯỚC

Một lá đơn xin phép tạm nghỉ việc một hai hôm không quá quan trọng như đơn xin việc (dĩ nhiên rồi), nhưng cũng không nên đơn giản, nhạt nhòa. Một lá đơn xin phép hài hước, ấn tượng sẽ giúp bạn có thêm cảm tình từ các sếp. Đừng nên sáo rỗng hay áp dụng công thức cho một tờ đơn, đôi khi tâm sự một chút về bản thân lại thu hút được các sếp hơn.
Minh Quân (26 tuổi) là một chàng trai rụt rè nhút nhát, thường rất ít khi phát biểu trong các buổi tụ hội hoặc họp hành của văn phòng. Thậm chí, có đồng nghiệp nhận xét Quân giống như một cái bóng văn phòng, bởi anh ta đến không tiếng động, đi không ai biết.
Nhưng mọi việc đã “không còn như xưa” kể từ sau hôm Quân xin nghỉ ốm. Tất cả đồng nghiệp trong văn phòng “bật ngửa” khi đọc lá đơn xin nghỉ phép của anh chàng. Lá đơn đó khá hài hước, được sếp chuyển cho toàn bộ “gia đình” đọc để hiểu hơn về một đồng nghiệp làm việc cùng 3 năm mà chẳng ai ấn tượng.
Lá đơn có nội dung như sau:
Hà Nội, ngày…
Kính gửi Giám đốc bộ phận Kế hoạch kiêm Superman của toàn phòng ban.
Em là Lê Minh Quân, 26 tuổi, bộ phận Kế hoạch, một nhân viên cần mẫn của công ty.
23g30 phút đêm qua, sau khi cố gắng hoàn thành báo cáo tuần tới, do quá mệt, quá buồn ngủ và đêm quá yên tĩnh nên em có gục xuống bàn tự nhủ nghỉ một chút thôi.
Em không ngờ trong khi mình thực hiện “giấc ngủ yên bình” đó thì “chiến tranh giữa các vì sao” đã xảy ra. Tinh cầu Bạch bị một đám quái vật màu xanh và xám mang tên Cảm Cúm tấn công. Mặc dù các chiến binh trắng đã ra sức chống đỡ nhưng số lượng tử thương nhiều không kể hết. Kết quả, bọn chúng đã cắm lá cờ lên mảnh máu thịt chúng chiếm được sau đó tha hồ tác quái trên đó.
Tỉnh dậy vào lúc 3 giờ sáng, em biết mình đã bị virus xâm nhập bởi hệ thống báo động đột nhiên hắt xì một cái. Em vội vã đi tìm tủ thuốc ở nhà nhằm bổ sung cứu viện khẩn cấp giúp đỡ số chiến binh trắng bị bắt làm tù binh có cơ hội vùng lên. Nhưng kế hoạch thất bại bởi suốt từ buổi chiều đến đêm khuya hôm qua, em không hề nạp thêm năng lượng khiến tinh cầu bao tử tức giận, không chịu phái binh tiếp viện. Tệ hơn là tinh cầu này còn quay ngược biểu tình khiến em vật vã suốt mấy giờ liền mới đi được vào giấc ngủ.
Sáng nay tỉnh lại, em biết số bạch cầu còn sót lại có thể đã bị xử tử hoặc giam cầm đâu đó. Không còn dấu hiệu sự sống của chúng, còn số quái vật kia thì không ngừng hành hạ những phu cửu vạn chăm chỉ trong người em. Sau vài lần cố gượng dậy bởi quyết tâm làm một nhân viên 3 năm không đi muộn, không xin nghỉ nhưng vô ích. Em đã bị đánh bại bởi sự hoa mắt, chóng mặt. Em uống một cốc nước ấm, ngồi thiền 20 phút mới có thể đủ sức viết lá đơn này cho anh. Hy vọng, anh phê chuẩn cho em có được một đến hai ngày rảnh rỗi để tìm cách giúp đỡ tinh cầu Bạch.
Em và tinh cầu Bạch cùng hàng triệu tỷ phu cửu vạn tinh cầu Hồng xin chân thành cảm ơn anh! Chúc anh không bao giờ bị đám quái vật đó hỏi thăm.
Kính thư: Minh Quân
Thay vào việc trình bày việc mình bị ốm, muốn xin nghỉ hai ngày. Minh Quân đã gây ấn tượng với sếp và các đồng nghiệp bằng cách kể lại câu chuyện này một cách hài hước. Và tất nhiên, không một sếp nào có thể cau mày nhăn mặt khi phê duyệt lá đơn này.
Là một kẻ thường xuyên xin nghỉ phép vì những việc… cực kỳ quan trọng, Anh Thư (27 tuổi, nhân viên tư vấn thiết kế nội thất) đã khôn khéo dùng những lá đơn mùi mẫn, hài hước, “chí tình chí lý” để xin phép vị sếp nữ khó tính của mình.
Một trong những lá đơn đó như sau:
Kính gửi chị - người phụ nữ mạnh mẽ đáng ngưỡng mộ
Em viết đơn này không phải để khen, ca ngợi hay nịnh bợ gì chị. Chỉ bởi em thực sự khâm phục và ngưỡng mộ chị. Chị là một người phụ nữ phi thường. Chị bận rộn với một đống công việc vậy mà vẫn luôn quan sát được nhất cử nhất động của nhân viên để kịp thời động viên hay phê bình kịp thời. Nhưng quan trọng hơn là chị vẫn giành được thời gian cho gia đình và con cái.
Tại sao chị làm được điều đó trong khi em, một cô gái xinh đẹp, trẻ trung, lãng mạn lại không thể giữ được trái tim của một người đàn ông?
Em yêu anh ta, thầm hy vọng anh ta có thể trở thành người cùng đi hết đoạn đường đời. Em đã cố gắng chiều chuộng theo những sở thích đôi khi là quá sức đối với em của anh ta. Chẳng hạn em phải thức đêm để xem bóng đá trong khi em rất ghét đôi mắt thâm quầng, em phải ăn món cay xè nước mắt trong khi rất sợ mụn và bỏng lưỡi… nhưng em vẫn bị anh ta bỏ rơi bởi lý do hết sức tầm thường. “Anh nhận thấy mình không hợp nhau, anh thích mẫu người phụ nữ mạnh mẽ”.
Vì điều này em đã khóc suốt đêm qua. Em biết mình không thể để việc riêng, chuyện tình liên lụy đến việc công, công việc. Nhưng xin chị hiểu cho một cô gái 27 tuổi đang cố gắng tìm kiếm bến đỗ đời mình như em. Xin hãy giành cho em chút thời gian để bình tĩnh lại sau cuộc tình kéo dài gần 3 năm mà kết thúc đẫm nước mắt chứ không hề có hậu này.
Chắc chị cũng hiểu, ngôi nhà không có nội thất thì không thể gọi là nhà. Phụ nữ không có tình yêu cũng không thể coi là một người bình thường được. Em hứa rằng mình sẽ trở nên mạnh mẽ hơn và khi bình tâm lại em sẽ đến trình diện chị. Em cảm ơn chị!
Đó là lá đơn xin nghỉ phép của cô nàng khi vừa thất tình. Sếp nữ dù rất khó tính nhưng cũng không nỡ từ chối một “thỉnh cầu” nho nhỏ trong lúc đau đớn như vậy của Anh Thư, đã đồng ý cho cô nàng 1 tuần bình ổn tâm lý.
Còn khi cô nàng xin nghỉ vì bị rạn xương do tai nạn giao thông thì lá đơn lại khiến vị sếp nữ cười rất to trong văn phòng.
Kính gửi Giám đốc điều hành công ty Tư vấn và thiết kế nội thất…
Đầu năm nay, khi đi lễ hội thăm thú chùa chiền, em có nổi máu tò mò ghé vào một hàng quán bên cạnh cây đa, xem một quẻ bói vui. Thầy bói phán em có hạn vào mùa thu năm nay. Nhưng sự thật là mùa thu năm nay em đã vượt qua rất bình an. Và hạn đó đã đến muộn hơn lời thầy một chút. Nó rơi trúng vào một chiều chớm đông buồn lạnh.
Chiều qua tan sở, khi đang lưu thông trên tuyến đường Cầu Giấy – Mỹ Đình, em gây va chạm với một chiếc xe con và bị ngã lăn ra đường. Mặc dù đã được người đi đường nhiệt tình giúp đỡ nhưng ngoài việc ghi lại được biển số xe thì em không thể bắt đền người ta được bởi em phạm sai lầm rẽ trái mà không bật xi nhan.
Song vì mặt dày, em vẫn đòi xin số điện thoại của chủ nhân chiếc xe tuyệt đẹp đó với hy vọng có thể nhen nhóm lên một chuyện tình kiểu Hàn Quốc. Tuy thái độ của gã đàn ông đó không thể coi là đàn ông, vì anh ta sau khi đưa tấm danh thiếp, đã lên xe phóng thẳng đi. Không một lời an ủi, động viên hay xin lỗi gì, càng không hề có biểu hiện đưa em đến bệnh viện. Nhưng em tự nhủ, lạnh lùng như vậy mới đáng để chinh phục.
Sau khi ngồi đợi bên đường gần 30 phút với cái chân đau đớn thì bạn cùng phòng đã xuất hiện, giúp đưa em đến bệnh viện gần nhất. Trải qua ba hồi bốn bận làm đủ các xét nghiệm cùng thủ tục, giấy tờ và trả lời một loạt các câu hỏi liên quan và không liên quan tới chuyên môn, chân em đã được băng bó như một cái bánh.
Trở về phòng trọ, em không thể làm gì khác ngoài việc ngồi một chỗ rên rỉ vì đau. Đến đi rửa mặt, vệ sinh em cũng phải chống gậy lề mề mất gần 15 phút cho quãng đường 4m. Do vậy, em nghĩ rằng ngày mai, ngày kia và cả ngày kìa nữa, em vẫn chưa thể đến công ty được trong tình trạng thế này.
Mong chị sẽ cho em chút thời gian dưỡng thương, em hứa sẽ nộp đầy đủ chi tiết chiến lược mà mình được giao. Ngoài ra, hy vọng sau này chị sẽ tạo điều kiện cho em được theo đuổi người đàn ông đã vô tình làm rạn xương bàn chân em trong chiều đông năm nay.
Em xin cảm ơn!
Kính thư: Anh Thư.
Không chỉ là một cách tiếp cận, lấythiện cảm  từ sếp, những lá đơn xin nghỉ phép hài hước sẽ khiến bạn không còn gặp áp lực và sự xa cách khi đến công ty trình diện vào vài ngày sau đấy.

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2016

Có nhiều người dành cả đời mình chỉ để tìm kiếm một tình yêu đích thực…
Có người chỉ mới quen qua vài ba câu chào vội vã đã yêu nhau…
Tình yêu vốn dĩ là một thứ tình cảm kì lạ của con người, vừa lung linh vừa khó đoán…
Bạn sẽ chẳng bao giờ có thể trả lời được rằng vì sao mình yêu người này nhưng lại từ chối người khác…



Chủ Nhật, 3 tháng 1, 2016

HÃY ĐỂ CHỒNG CỐ GẮNG GIỮ VỢ, ĐẤY LÀ CÁCH GIỮ CHỒNG TỐT NHẤT.

Chồng tôi cũng thuộc dạng vô trách nhiệm và rất ham chơi. Nhưng tôi có cách khác để trị anh mà không nhất thiết phải cuốn gói về mẹ ở. Tôi nghĩ, phụ nữ mà động tí bỏ về mẹ là không nên, nếu chồng bực lên, e là mình chẳng còn đường về. Mà nếu về cũng khó sống với nhà chồng và hàng xóm. Chưa kể bố mẹ mình còn bị mang tiếng bênh con. Giờ tôi xin kể về cách trị chồng, mong mọi người góp ý thêm.
Tôi gặp và kết hôn với chồng cách đây 6 năm. Khi mới cưới, chồng tôi là một người ham chơi "vô đối". Hầu như đêm nào anh cũng bỏ tôi ở nhà một mình để cà phê cà pháo với bạn bè. Tôi đòi đi cùng cho vui thì anh bảo chỗ đàn ông nên không chịu dẫn tôi đi bao giờ. Anh đi nhiều đến mức mẹ chồng tôi phải lên tiếng bắt anh ở nhà. 
Đấy là chưa kể anh còn là chúa nhậu. Một tuần anh đi chén chú chén anh ít nhất cũng 3 lần. Nhậu xong là đi tăng 2 tăng 3 tới khuya mới về. Có lần anh nhậu say đến mức đi nhầm vào nhà người khác rồi ngật ngưỡng vào phòng nhà đó ngủ. Báo hại nhà người ta được một phen hỗn loạn, còn tôi thì chạy đôn chạy đáo khắp nơi tìm anh. Sau lần đó, anh có giảm nhậu nhưng vẫn chơi tới bến khi vui.
Tôi vẫn nhớ Noel đầu tiên của tôi và chồng. Đêm đó, anh chở tôi đi chơi thì gặp bạn bè. Thế là cả nhóm kéo vào quán nhậu ngồi tới 10h đêm. Tôi đòi đi xem lễ hội ở nhà thờ, anh mới chịu đứng lên trong tiếc nuối. Vậy mà, khi đến nhà thờ, lúc tôi đang mải mê xem thì chồng tôi lại chạy về quán cũ. 
Xem xong là nửa tiếng, tôi chen lấn quay ra thì chẳng thấy chồng đâu. Người đông, tôi luồn lách tìm anh gần cả tiếng vì gọi anh không bắt máy. Đến lúc đuối sức, tôi chỉ biết khóc. Mãi gần 12 giờ, tôi nhận được điện thoại của mẹ chồng. Mẹ hỏi tôi ở đâu sao chồng về rồi tôi không về. Tôi nghe mà sững người, chẳng biết nên khóc hay cười. Hóa ra, anh nhậu say quá nên quên mất tôi mà chạy thẳng về nhà. Cuối cùng tôi phải thuê taxi về nhà.
Thời gian đầu, tôi hờn trách rồi giận dỗi anh liên tục. Đáp lại, anh bỏ mặc tôi khóc suốt đêm hoặc lên xe bỏ đi. Cưới nhau gần một năm, tôi về nhà mẹ đẻ 9 lần và viết rồi xé đơn ly hôn 5 lần. Nói như vậy để mọi người biết chồng tôi đã đổ đốn như thế nào.
Nhưng sau mỗi lần đi về như thế, tôi nhận ra mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của tôi dần rơi vào ngõ cụt. Mẹ chồng không còn thương và bênh vực cho tôi nữa. Tôi sống đơn độc trong chính nhà mình. Và tôi bắt đầu thay đổi để trị chồng.
Đầu tiên, tôi tập cho mình cách sống không lệ thuộc cảm xúc vào chồng nữa. Anh đi nhậu, đi chơi tôi cũng kệ, không gọi điện hối thúc. Anh đi về, tôi vẫn dọn cơm bình thường, không cằn nhằn trách móc. Chồng tôi thời gian đầu thấy tôi thả lỏng thì đi nhiều hơn. Nhưng sau đó thì anh bắt đầu nghi ngờ và khó chịu. Anh nói rằng anh có cảm giác bị tôi đẩy qua một bên.
Bên cạnh đó, tôi cố gắng cải thiện mối quan hệ với nhà chồng. Tôi tìm cách bắt chuyện với mẹ chồng. Nhà chồng có ai bệnh hoặc sinh đẻ tôi đều chủ động đi thăm nom mà không đợi chồng nữa. Dần dần nhà chồng ai cũng khen tôi biết sống, hiền lành. Còn mẹ chồng thấy tôi không cãi nhau với chồng, không bỏ về ngoại nữa nên cũng thay đổi thái độ với tôi. Bây giờ đi đâu bà cũng bảo tôi chở đi. Chúng tôi chẳng khác nào mẹ con ruột. 
Tôi cũng dành nhiều thời gian chăm sóc bản thân mình hơn. Tôi không khóc lóc nữa mà đi làm tóc, học nấu ăn và trang điểm. Chồng tôi một thời gian bạn bè, quay lại nhìn vợ đã không thể nhận ra. Vì thoải mái tinh thần nên tôi ngày càng trẻ trung, mập mạp và xinh đẹp. Đặc biệt anh đi đâu cũng nghe mọi người khen tôi nên bắt đầu sợ mất tôi. Thế là thay vì tôi giữ chồng thì anh lại quay sang tìm cách giữ tôi. 
Anh bắt đầu bớt đi chơi và ở nhà cùng tôi nhiều hơn. Anh còn đòi đưa tôi đi học nấu ăn vì sợ tôi bị mấy anh khác để ý. Cuối cùng, anh bỏ hẳn bạn bè để ở bên tôi. 
Sau gần 1 năm tự thay đổi mình, tập yêu bản thân mình tôi mới nhận được trái ngọt. Khi biết chắc chồng thay đổi tôi mới có con.
Vậy nên dù cưới 6 năm nhưng con tôi chỉ mới gần 2 tuổi. Và chồng tôi từ một người ham chơi đã trở thành một người chồng mẫu mực, thương vợ yêu con. Theo tôi cách trị chồng hiệu quả nhất chính là hãy tự yêu lấy mình!
Còn bạn, bạn nghĩ như thế nào? Và đã tìm ra phương pháp gì để "đặc trị" đức ông chồng của mình chưa?