Tôi năm nay 50 tuổi, cũng có thể nói là người đàn ông thành đạt khi đã gây dựng cho mình một sự nghiệp vững chắc. Năm 2009, tôi quen người vợ hiện tại của mình, lúc đó, cô ấy vừa tốt nghiệp đại học và đi làm chưa lâu.
Vợ tôi là người có nhan sắc hơn người, xinh đẹp, quyến rũ, đầy sức sống. Ban đầu tôi chơi thân với chị họ cô ấy và lần đầu tiên gặp nhau, tôi đã bị tiếng sét ái tình đánh gục.
Tôi từng hỏi cô ấy rằng, tôi lớn tuổi như thế sao cô ấy bằng lòng yêu tôi? Hay vì tôi là người có tiền? Cô ấy đã trả lời rất thành khẩn rằng: "Đương nhiên là do anh có thực lực kinh tế nên em chọn anh nhưng đó không phải là điều quan trọng nhất. Điều khiến em cảm thấy muốn lấy anh nhất là cảm giác an toàn khi bên anh. Hy vọng anh sẽ là người dẫn đường cho em trong cuộc đời này".
Chúng tôi quen và yêu nhau chưa đầy nửa năm thì tổ chức đám cưới. Cuối năm 2010, chúng tôi vô cùng hạnh phúc đón bé trai chào đời. Tôi cũng thuyết phục cô ấy ở nhà trông con. Thứ nhất một mình tôi thoải mái nuôi được hai mẹ con sống đầy đủ. Thứ hai, con còn quá nhỏ nên cần người chăm sóc. Tuy lúc đầu cô ấy phản đối nhưng cuối cùng cũng đồng ý nghỉ việc ở nhà chăm con.
Khoảng thời gian 6 năm cũng trôi đi như thoi, con tôi bắt đầu đi học lớp 1. Ba chúng tôi đã từng có những khoảng thời gian êm đềm, ngọt ngào và đầy hạnh phúc.
Nửa năm nay cô ấy đi làm trở lại. Tôi cũng cảm thấy mâu thuẫn và khoảng cách giữa hai vợ chồng ngày càng gay gắt. Tôi công nhận vì tuổi tác nên sức khỏe của tôi không tốt. Ngoài việc khó mà có thể cho cô ấy sự sĩ diện về một người chồng có ngoại hình trẻ trung thì tệ hơn nữa, trong đời sống vợ chồng, tôi cũng thường xuyên cảm thấy đuối sức. Chính cô ấy cũng nhiều lần tỏ rõ sự bất mãn đối với tôi. Chúng tôi từng cùng nhau đến bệnh viên khám và nhờ tư vấn nhưng hiệu quả cũng không được cải thiện là bao.
Tôi trở nên dễ tiêu cực. Bất kể là chuyện ăn uống ngủ nghỉ hay làm việc đều cảm thấy chán nản và đa nghi. Có lúc, chỉ đi công tác 2, 3 ngày mà trong lòng lúc nào cũng cảm thấy không yên tâm. Ngày nào tôi cũng gọi điện về nhà 7,8 lần khiến cô ấy cáu gắt.
Cuối tuần trước, tôi vô tình phát hiện ra một đoạn chat trong máy của cô ấy với một bạn trai cùng lớp thời trung học. Họ nói chuyện với nhau rất tình cảm. Thậm chí, anh chàng kia còn gợi ý rõ ràng chuyện “quan hệ” với nhau để tìm cảm giác mới nhưng tôi không thấy vợ tôi đáp lại.
Đọc cả câu chuyện của họ, tôi thấy quá nhiều vấn đề. Giờ đây, lúc nào tôi cũng cảm thấy hậm hực, ấm ức và buồn phiền. Nhưng tôi không thể để cô ấy phát hiện ra tâm trạng của mình nếu không sẽ càng bất lợi cho bản thân.
Những lúc nghĩ lại về những gì đã trải qua, tôi ân hận vô cùng. Cũng vì thời trai trẻ mải mê kiếm tiền, không có điều kiện tiếp xúc nhiều với phụ nữ, đến quá nửa cuộc đời đã có tích lũy về tiền bạc, tôi lại lấy cô vợ trẻ đẹp khiến không ít người ngưỡng mộ và ghen tỵ với tôi. Họ thường nói sau lưng tôi rằng: "Trâu già mà thích gặm cỏ non".
Nhưng đúng là sức khỏe của tôi không tốt, lực bất tòng tâm trong khi đó cô ấy vẫn mơn mởn hừng hực sức xuân. Tôi sống trong lo sợ sẽ bị cắm sừng lúc nào không hay.
Giờ tự dưng tôi lại cảm thấy vô cùng hối hận vì đã lấy vợ đẹp. Tôi cũng không biết mình đã làm đúng hay sai? Càng không biết làm thế nào để thoát ra khỏi tình trạng này!
Sẽ có một ngày, tôi phải rời xa cô ấy trước để về thế giới khác. Lúc đó cô ấy vẫn còn quá trẻ, chắc chắn sẽ có người đàn ông khác thay tôi. Chỉ nghĩ đến đây, tôi đã không chịu đựng được vì sự mất mát này! Liệu tôi có ích kỷ quá không?
Em giúp chi nhé
Trả lờiXóa