Trang
- Trang chủ
- Cầu cân 60 TẤN ZEMIC
- Cầu cân 80 TẤN ZEMIC
- Cầu cân 100 TẤN ZEMIC
- Cầu cân 120 TẤN ZEMIC
- Cầu cân 150 TẤN ZEMIC
- Cân ô tô ZEMIC
- Cân ô tô 60 TẤN ZEMIC
- Cân ô tô 80 TẤN ZEMIC
- Cân ô tô 100 TẤN ZEMIC
- Cân ô tô 120 TẤN ZEMIC
- Cân ô tô 150 TẤN ZEMIC
- Trạm cân điện tử 60 TẤN ZEMIC
- Trạm cân điện tử 80 TẤN ZEMIC
- Trạm cân điện tử 100 TẤN ZEMIC
- Trạm cân điện tử 120 TẤN ZEMIC
- Trạm cân điện tử 150 TẤN ZEMIC
- Giá cân ôtô điện tử ZEMIC
- Sửa cân điện tử
- Sửa chữa cân điện tử
- Chuyên sửa cân điện tử
- Chuyên sửa chữa cân điện tử
- Nhận sửa cân điện tử
- Nhận sửa chữa cân điện tử
- Dịch vụ sửa cân điện tử
- Dịch vụ sửa chữa cân điện tử
- Sửa cân ôtô
- Sửa chữa cân ôtô
- Chuyên sửa chữa cân ôt ô điện tử
- Dịch vụ sửa chữa cân ôtô điện tử
Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015
Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015
VỚI THỜI TIẾT MƯA - BỮA TRƯA VỚI MÓN ĐẬU PHỤ HẦM THỊT BÒ CAY THÌ QUÁ TUYỆT!
Ngon miệng đưa cơm với đậu phụ hầm thịt bò cay
Đậu phụ hầm thịt bò cay, thêm chút tôm và ngao nữa thì ngon tuyệt. Cách chế biến cũng không hề khó đâu bạn nhé.
Nguyên liệu
+ 115g thịt bò
+ 280g đậu phụ
+ 2-3 cái nấm hương
+ 1 thìa nước tương cay Hàn Quốc
+ 2 tép tỏi
+ 2 thìa dầu
+ 4-5 con cá cơm khô
+ 1-2 thìa ớt khô
+ 1/2 thìa hành tây
+ 1/2 quả bí ngòi
+ Một ít hải sản như tôm, ngao hấp chín
+ 1 quả ớt tươi
+ 2 thìa nước mắm
+ 1 nhánh hành tươi
+ Muối, hạt tiêu
Cách làm
- Nấm hương rửa sạch, ngâm vào nước cho mềm. Sau đó xắt nhỏ. Giữ lại bát nước ngâm nấm hương.
- Lấy một chiếc bát, trộn thịt bò, 1/2 thìa nước tương cay, 1 thìa tỏi băm, 1 thìa dầu mè. Trộn đều và ướp trong 5 phút.
- Đặt nồi lên bếp, đun sôi dầu, đổ thịt bò và ớt khô vào nồi, đun trong 2 phút. Chú ý không làm cháy ớt khô.
- Đổ phần nước ngâm nấm hương lúc đầu vào. Thêm cá khô, hành tây, nấm hương. Đun trong 2-3 phút.
- Thêm đậu phụ, hải sản vào. Vặn lửa nhỏ vừa phải. Khi sôi cho bí ngòi, ớt tươi và tỏi vào. Nêm nước tương và nước mắm cho vừa vặn. Thêm muối hoặc hạt tiêu nếu thích.
- Trước khi tắt bếp, thêm hành lá vào cho thơm.
Chúc các bạn ngon miệng với món đậu phụ hầm thịt bò cay!
Thứ Hai, 23 tháng 11, 2015
NỂ VỢ SỐNG LÂU - ĐỘI VỢ LÊN ĐẦU TRƯỜNG SINH BẤT LÃO!
Từ hôm ấy, chúng tôi không còn nghe anh dạy về nghệ thuật dạy vợ nữa. Và cũng từ hôm ấy, chúng tôi tin rằng, đàn ông không sợ vợ hình như tuyệt chủng mất rồi.
Anh là thần tượng của đám chúng tôi về nghệ thuật dạy vợ. Anh là người hùng trong trái tim của chúng tôi về vai trò của người đàn ông. Mỗi lần ngồi nhậu mà nghe anh kể về chiêu thức dạy vợ ngoan, nuôi bồ giỏi là đứa nào cũng âm thầm ao ước.
- Vợ anh ấy hả, khi tao đang nhậu là không được tham gia góp chuyện. Quy tắc của nhà anh đặt ra là: Hậu cung không được can thiệp vào công việc triều đình. Làm gì có chuyện đàn ông đang ngồi nhậu bàn chuyện quốc gia đại sự, từ chuyện đề hôm nay về con gì cho tới chuyện vợ thằng C, chồng con A sắp li dị, thế mà vợ cứ xoen xoét lao vào góp ý kiến với lại tham gia bổ sung thông tin. Chuyện đó ở nhà anh là cấm tiệt nọc.
“Nhất anh”, chúng tôi đồng thanh rồi nâng li bia lên cụng những nhát đầy dũng mạnh.
Anh lại nói, vợ anh ấy hả, nếu anh bảo trái đất hình cái bầu sữa mẹ thì vợ anh chỉ dám rón rén ý kiến: Em cũng không nghĩ nó có hình tròn đâu, kinh không?. Chúng tôi lại đồng thanh. Kinh, quá kinh.
Nghe theo lời anh, mấy bận đám chúng tôi cũng đã vùng lên đấu tranh nhưng đều bị đàn áp thảm hại. Mỗi lần như thế anh lại động viên: “Đấu tranh cũng như làm cách mạng, phải bền bỉ, lâu dài và có sách lược, hiểu chưa?”. Dĩ nhiên là chúng tôi chưa hiểu nhưng trước một lừng lững nhân cách đàn ông không sợ vợ như anh thì chúng tôi phải tỏ ra tiếp thu hồ hởi.
Nhưng tất cả hình tượng đẹp long lanh, cao vời vợi ấy đã bỗng dưng biến mất vào một ngày nắng không đẹp lắm. Hôm đó mới sáng đã thấy anh gọi điện cho một loạt mấy thằng em thông báo: “Tối đến nhà anh nhậu nha chúng mày”.
Chuyện đến nhà nhậu với ai là thường, nhưng với chúng tôi là một điều cấm kỵ. Lý do là 4 thằng đều rước nhầm một mụ sư tử về canh nhà, ngồi nhậu mà có cảm giác như những thằng tù bị giám sát bởi quản ngục thì có gì vui vẻ nữa. Chưa kể, thỉnh thoảng nàng cáu lên thì còn bóng gió xa xôi. Các nàng là chúa của các trò này.
Điển hình là bà vợ béo nhà thằng C, hôm đó cả bọn đang vào cao trào của trận nhậu thì vợ nó về, thị lướt qua chúng tôi hững hờ như một thân cây tàn úa, mắt thị quét một lượt gằm ghè như công an soát tìm nghi phạm. Một lúc sau, con bé cả nhà thằng C chẳng biết từ đâu chạy ra hét toáng lên: Mẹ ơi, em ị ra rồi. Như thể đớp, xin lỗi chớp được thời cơ thị tru tréo lên mắng con nhỏ: Sao con hư thế, em ị cứ để đó cho các chú còn ăn.
Tiếng Việt mình phong phú, đa dạng, đa nguyên, đa nghĩa…nhưng oái oăm là chúng tôi trong lúc say mồi lại nghĩ theo hướng xấu nhất. Thằng C vớt vát chút sĩ diện mắng vợ: Em này, sao lại nói thế, con ị mà lại bảo để cho các chú ăn. Vợ hắn vẫn không hạ giọng rú lên: Ơ hay, em nhắc con là lần sau con có ị thì đừng nói to như thế, để các chú ăn nhậu cho ngon chứ em có bảo các anh ăn….của cháu nó đâu. Nhận thấy tình hình có vẻ xấu, chúng tôi lặng lẽ cáo lui về sớm.
Từ đó, tất cả quán triệt cách ly khỏi môi trường nhậu ở nhà. Nhưng ông anh của chúng tôi thì khác, anh là điển hình của một người đàn ông không sợ vợ. Thế nên cuộc nhậu tại nhà anh hôm ấy thật là đông đủ. Chỉ có điều không thấy sự hiện diện của vợ anh, thằng C vờ hỏi: “Hậu cung hôm nay đi đâu chưa thấy về anh nhỉ”. Ông anh khoát tay: Anh cho nó lui về nơi sản xuất để cho anh em mình nó tự nhiên.
Về đêm, khi men đã đượm cổ ông anh hùng hổ: Anh em ta đi Karaoke tay vịn cho nó đỡ nhạt mồm. Cả bọn nhất tề hưởng ứng. Khi vừa dắt xe tiến về phía cổng thì cánh cửa dần mở ra, vợ anh xuất hiện như một chiếc xe lu nhìn cả đám đàn ông rúm ró. Ông anh nhanh miệng mở lời: “Sao em nói em đến nhà ngoại, mốt mới về cơ mà”. “Bố mẹ về quê thăm giỗ rồi, thế còn anh đã lau nhà, giặt quần áo chưa mà tính đi đâu đấy”, bà chị chất vấn.
- À, nhà anh lau rồi, còn quần áo anh định để mai nắng đẹp thì giặt luôn thể.
Ông anh vừa dứt lời thì bà chị đã quay sang nói với chúng tôi: Chị xin lỗi các chú nhé, các chú đi đâu thì đi đi, vợ chồng chị có việc phải nói với nhau. Đoạn quay sang chồng hẵng giọng: Anh, dắt xe vào nhà ngay lập tức.
Chúng tôi co rúm lại hồi hợp chờ ông anh phản đòn như những gì đã dạy bảo chúng tôi, thật không làm chúng tôi thất vọng, ông anh sửng cồ lên: Cô nghĩ cô là ai, cô nghĩ cô làm thế mà tôi sợ à…
Vợ anh vẫn không chịu thua hất hàm hỏi lại: Thế thì làm sao?.
Ông anh giữ nguyên trạng thái anh hùng xung trận, chỉ có điều chiếc xe theo sự điều khiển của người cầm lái cũng quay ngược vào trong, giọng anh vẫn hùng hồn: "Cô tưởng bảo tôi vào nhà thì tôi sợ không dám vào à, vào thì vào chứ sợ gì!".
Từ hôm ấy, chúng tôi không còn nghe anh dạy về nghệ thuật dạy vợ nữa, từ hôm ấy chúng tôi tin rằng đàn ông không sợ vợ hình như tuyệt chủng mất rồi .
Anh là thần tượng của đám chúng tôi về nghệ thuật dạy vợ. Anh là người hùng trong trái tim của chúng tôi về vai trò của người đàn ông. Mỗi lần ngồi nhậu mà nghe anh kể về chiêu thức dạy vợ ngoan, nuôi bồ giỏi là đứa nào cũng âm thầm ao ước.
- Vợ anh ấy hả, khi tao đang nhậu là không được tham gia góp chuyện. Quy tắc của nhà anh đặt ra là: Hậu cung không được can thiệp vào công việc triều đình. Làm gì có chuyện đàn ông đang ngồi nhậu bàn chuyện quốc gia đại sự, từ chuyện đề hôm nay về con gì cho tới chuyện vợ thằng C, chồng con A sắp li dị, thế mà vợ cứ xoen xoét lao vào góp ý kiến với lại tham gia bổ sung thông tin. Chuyện đó ở nhà anh là cấm tiệt nọc.
“Nhất anh”, chúng tôi đồng thanh rồi nâng li bia lên cụng những nhát đầy dũng mạnh.
Anh lại nói, vợ anh ấy hả, nếu anh bảo trái đất hình cái bầu sữa mẹ thì vợ anh chỉ dám rón rén ý kiến: Em cũng không nghĩ nó có hình tròn đâu, kinh không?. Chúng tôi lại đồng thanh. Kinh, quá kinh.
Nghe theo lời anh, mấy bận đám chúng tôi cũng đã vùng lên đấu tranh nhưng đều bị đàn áp thảm hại. Mỗi lần như thế anh lại động viên: “Đấu tranh cũng như làm cách mạng, phải bền bỉ, lâu dài và có sách lược, hiểu chưa?”. Dĩ nhiên là chúng tôi chưa hiểu nhưng trước một lừng lững nhân cách đàn ông không sợ vợ như anh thì chúng tôi phải tỏ ra tiếp thu hồ hởi.
Nhưng tất cả hình tượng đẹp long lanh, cao vời vợi ấy đã bỗng dưng biến mất vào một ngày nắng không đẹp lắm. Hôm đó mới sáng đã thấy anh gọi điện cho một loạt mấy thằng em thông báo: “Tối đến nhà anh nhậu nha chúng mày”.
Chuyện đến nhà nhậu với ai là thường, nhưng với chúng tôi là một điều cấm kỵ. Lý do là 4 thằng đều rước nhầm một mụ sư tử về canh nhà, ngồi nhậu mà có cảm giác như những thằng tù bị giám sát bởi quản ngục thì có gì vui vẻ nữa. Chưa kể, thỉnh thoảng nàng cáu lên thì còn bóng gió xa xôi. Các nàng là chúa của các trò này.
Điển hình là bà vợ béo nhà thằng C, hôm đó cả bọn đang vào cao trào của trận nhậu thì vợ nó về, thị lướt qua chúng tôi hững hờ như một thân cây tàn úa, mắt thị quét một lượt gằm ghè như công an soát tìm nghi phạm. Một lúc sau, con bé cả nhà thằng C chẳng biết từ đâu chạy ra hét toáng lên: Mẹ ơi, em ị ra rồi. Như thể đớp, xin lỗi chớp được thời cơ thị tru tréo lên mắng con nhỏ: Sao con hư thế, em ị cứ để đó cho các chú còn ăn.
Tiếng Việt mình phong phú, đa dạng, đa nguyên, đa nghĩa…nhưng oái oăm là chúng tôi trong lúc say mồi lại nghĩ theo hướng xấu nhất. Thằng C vớt vát chút sĩ diện mắng vợ: Em này, sao lại nói thế, con ị mà lại bảo để cho các chú ăn. Vợ hắn vẫn không hạ giọng rú lên: Ơ hay, em nhắc con là lần sau con có ị thì đừng nói to như thế, để các chú ăn nhậu cho ngon chứ em có bảo các anh ăn….của cháu nó đâu. Nhận thấy tình hình có vẻ xấu, chúng tôi lặng lẽ cáo lui về sớm.
Từ đó, tất cả quán triệt cách ly khỏi môi trường nhậu ở nhà. Nhưng ông anh của chúng tôi thì khác, anh là điển hình của một người đàn ông không sợ vợ. Thế nên cuộc nhậu tại nhà anh hôm ấy thật là đông đủ. Chỉ có điều không thấy sự hiện diện của vợ anh, thằng C vờ hỏi: “Hậu cung hôm nay đi đâu chưa thấy về anh nhỉ”. Ông anh khoát tay: Anh cho nó lui về nơi sản xuất để cho anh em mình nó tự nhiên.
Về đêm, khi men đã đượm cổ ông anh hùng hổ: Anh em ta đi Karaoke tay vịn cho nó đỡ nhạt mồm. Cả bọn nhất tề hưởng ứng. Khi vừa dắt xe tiến về phía cổng thì cánh cửa dần mở ra, vợ anh xuất hiện như một chiếc xe lu nhìn cả đám đàn ông rúm ró. Ông anh nhanh miệng mở lời: “Sao em nói em đến nhà ngoại, mốt mới về cơ mà”. “Bố mẹ về quê thăm giỗ rồi, thế còn anh đã lau nhà, giặt quần áo chưa mà tính đi đâu đấy”, bà chị chất vấn.
- À, nhà anh lau rồi, còn quần áo anh định để mai nắng đẹp thì giặt luôn thể.
Ông anh vừa dứt lời thì bà chị đã quay sang nói với chúng tôi: Chị xin lỗi các chú nhé, các chú đi đâu thì đi đi, vợ chồng chị có việc phải nói với nhau. Đoạn quay sang chồng hẵng giọng: Anh, dắt xe vào nhà ngay lập tức.
Chúng tôi co rúm lại hồi hợp chờ ông anh phản đòn như những gì đã dạy bảo chúng tôi, thật không làm chúng tôi thất vọng, ông anh sửng cồ lên: Cô nghĩ cô là ai, cô nghĩ cô làm thế mà tôi sợ à…
Vợ anh vẫn không chịu thua hất hàm hỏi lại: Thế thì làm sao?.
Ông anh giữ nguyên trạng thái anh hùng xung trận, chỉ có điều chiếc xe theo sự điều khiển của người cầm lái cũng quay ngược vào trong, giọng anh vẫn hùng hồn: "Cô tưởng bảo tôi vào nhà thì tôi sợ không dám vào à, vào thì vào chứ sợ gì!".
Từ hôm ấy, chúng tôi không còn nghe anh dạy về nghệ thuật dạy vợ nữa, từ hôm ấy chúng tôi tin rằng đàn ông không sợ vợ hình như tuyệt chủng mất rồi .
Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015
Chồng cần làm gì khi mẹ và vợ xung đột
Bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn
Bênh mẹ thì nàng không ưng
Bênh vợ sợ mẹ đau lòng khổ tâm
Thôi đành đứng giữa mà khuyên
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau
Chớ đừng đứng ngả đứng nghiêng
Mẹ buồn-Vợ ghét cả nhà không vui.
Bạn không nên khuyến khích, vào hùa khi lắng nghe mẹ hay vợ nói xấu, phàn nàn về nhau. Điều này sẽ khiến bạn cảm thấy băn khoăn, bối rối.
Bênh mẹ thì nàng không ưng
Bênh vợ sợ mẹ đau lòng khổ tâm
Thôi đành đứng giữa mà khuyên
Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau
Chớ đừng đứng ngả đứng nghiêng
Mẹ buồn-Vợ ghét cả nhà không vui.
Bạn không nên khuyến khích, vào hùa khi lắng nghe mẹ hay vợ nói xấu, phàn nàn về nhau. Điều này sẽ khiến bạn cảm thấy băn khoăn, bối rối.
Xung đột giữa mẹ chồng - nàng dâu thường xuất hiện khi tất cả cùng sống chung một căn nhà. Mâu thuẫn bắt đầu khi mỗi người có một quan điểm khác nhau. Đây là một tình huống khó khăn cho người chồng, người con trai trong gia đình. Vậy làm thế nào để duy trì hòa bình trong gia đình?
Ảnh: popsugar.
|
Nghe mẹ nói
Hãy nói chuyện và lắng nghe mẹ của bạn. Mọi người đều mong muốn được lắng nghe. Mẹ của bạn có quyền đưa ra quan điểm của mình. Sau tất cả, mẹ là người đã sinh thành và ở bên bạn khi bạn cần mẹ nhất. Mẹ cũng là người lớn tuổi, bạn và vợ cần tôn trọng mẹ.
Nghe vợ nói
Vợ là người phụ nữ quan trọng thứ hai trong cuộc đời của bạn. Nàng kết hôn với bạn, đến chung sống với bạn và cùng bạn vượt qua mọi khó khăn, thử thách trong cuộc đời. Cô ấy cũng xứng đáng để được lắng nghe và được tôn trọng ý kiến riêng của mình.
Không can thiệp quá sâu
Hãy đặt vấn đề trong tầm kiểm soát. Những việc nhỏ như việc quyết định cách trang trí trong nhà hãy để mẹ và vợ thỏa thuận riêng với nhau. Bạn không nên can thiệp quá sâu. Nếu vấn đề cần được can thiệp, hãy giải quyết triệt để một lần để chấm dứt cãi vã.
Nêu ý kiến của riêng mình
Bạn đủ trưởng thành và nhạy cảm để hiểu được tình hình. Đầu tiên bạn cần phải quyết định xem bạn có cần can thiệp hay không. Nếu tham gia, hãy xem xét, cân nhắc kỹ tình hình một cách bình tĩnh và có quyết định thật phù hợp.
Duy trì một giọng điệu trung lập
Trong những tình huống cần giải quyết mâu thuẫn giữa mẹ và vợ, điều quan trọng là duy trì một giọng điệu trung lập. Hãy lắng nghe cả hai, xem xét tình hình và cố gắng lay chuyển được cả hai. Bạn không nên sử dụng từ ngữ tiêu cực với một trong hai người, cũng như nói xấu, chê bai người này với người kia. Bạn là liên kết quan trọng giúp cả hai tôn trọng nhau.
Đừng buộc tội người này trước mặt người kia
Đừng bao giờ đổ lỗi cho vợ bạn trước mặt mẹ hoặc ngược lại. Về mặt đạo đức thì vợ trẻ hơn mẹ bạn, vì vậy một chút răn đe với nàng có thể không gây nên khó chịu. Tuy nhiên, vấn đề giữa mẹ chồng và nàng dâu vốn đã nhạy cảm và lòng tự trọng sẽ trỗi dậy ngay nếu bạn không khéo.
Không khuyến khích họ phàn nàn về nhau
Bạn không nên khuyến khích, vào hùa khi lắng nghe mẹ hay vợ nói xấu, phàn nàn về nhau. Điều này sẽ khiến bạn cảm thấy băn khoăn, bối rối khi rơi vào một cuộc tranh giành. Gia đình nào cũng vậy, sẽ có khi xảy ra xung đột giữa mẹ và vợ. Đây không phải là một điều mới hay ngoại lệ và trách nhiệm của người con trai, người chồng là hướng mọi chuyện về tầm kiểm soát. Nói rộng ra thì chính cách đối xử của người con trai với mẹ, của người chồng với vợ sẽ quyết định hòa khí trong gia đình. Nếu bạn tôn trọng mẹ, thì vợ của bạn cũng như vậy. Đồng thời nếu bạn yêu vợ mình và lắng nghe, thấu hiểu các vấn đề của cô ấy, bạn sẽ không bao giờ cảm thấy băn khoăn khi giải quyết mâu thuẫn giữa mẹ và vợ.
Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015
Chuyện người vợ luôn khích lệ chồng sau nhiều thất bại, chỉ với duy nhất một niềm tin...
Người chồng trải qua rất nhiều thất bại nhưng người vợ chưa từng phàn nàn mà luôn khích lệ anh ta. Đến một ngày người chồng đã công thành danh toại, hỏi người vợ vì sao có lòng tin đối với mình nhiều đến như vậy? Người vợ trả lời một câu rất đơn giản và mộc mạc…
Cách đây rất nhiều năm, có một chàng trai vì không thi đỗ đại học nên bố mẹ anh ta đã tìm cho anh ta một cô gái để kết hôn. Sau khi kết hôn, anh ta dạy học ở một trường tiểu học nhỏ bé trong làng. Nhưng bởi vì không có kinh nghiệm, nên chưa đến một tuần sau anh ta đã bị học sinh phản đối không cho tới lớp dạy nữa. Sau khi trở về nhà, người vợ thấy anh ta khóc đã lấy tay lau những giọt nước mắt cho chồng. Cô còn an ủi và nói: “Xung quanh chúng ta còn có rất nhiều thứ, không cần phải vì điều này mà đau lòng, có lẽ có việc thích hợp hơn đang chờ đợi anh đấy!”
Sau này, anh ta ra ngoài tìm việc làm thuê và chẳng bao lâu lại bị ông chủ sa thải vì động tác làm việc của anh ta quá chậm. Lúc này, người vợ lại nói với chồng rằng: “Động tác là có người nhanh người chậm, huống hồ người khác đã làm rất nhiều năm rồi còn anh từ trước đến giờ đều là chú tâm vào học, sao có thể làm nhanh ngay được?”
Người đàn ông này dù đã trải qua rất nhiều công việc nhưng đều không được thành công, đều là bỏ dở giữa chừng. Nhưng mà, mỗi lần anh ta chán nản bỏ về nhà thì người vợ ở nhà luôn an ủi và khích lệ anh ta chứ chưa bao giờ phàn nàn dù chỉ một câu…
Hơn 30 tuổi, anh ta dựa vào một chút năng khiếu về ngôn ngữ thiên phú để làm phụ đạo viên cho một trường khuyết tật. Sau đó nhiều năm, anh đã tự mình xây dựng một ngôi trường cho người tàn tật. Hơn nữa, anh còn mở rất nhiều cửa hàng chuyên bán đồ dùng vật dụng cho người tàn tật ở nhiều thành phố khác nhau. Lúc này, anh ta đã trở thành một ông chủ lớn với một khối tài sản nhiều người mơ ước.
Có một lần, người đàn ông đã “công thành danh toại” này hỏi vợ của mình: “Lúc trước, anh vẫn luôn cảm thấy tiền đồ đối với anh mà nói là một thứ rất xa vời, vì cái gì mà em lại có lòng tin đối với anh như vậy?”
Câu trả lời của người vợ hết sức đơn giản và mộc mạc…
Cô nói: “Một mảnh đất, không thích hợp để trồng lúa mì, chúng ta có thể thử trồng cây đậu. Nếu như cây đậu cũng không sống tốt, thì chúng ta có thể trồng dưa leo. Nếu như, cây dưa leo cũng không sống được thì chúng ta hãy rắc lên đó một ít hạt kiều mạch, nhất định nó có thể nở hoa. Bởi vì, một mảnh đất sẽ luôn luôn có một loại hạt giống thích hợp với nó, chỉ là chúng ta chưa tìm thấy thôi. Nếu đã tìm được thì cuối cùng chắc chắn nó sẽ cho chúng ta thu hoạch.“
Trên thế giới, không có bất kỳ một người nào là “đồ bỏ đi” cả, chỉ là chưa đặt đúng vị trí mà thôi!
Cách đây rất nhiều năm, có một chàng trai vì không thi đỗ đại học nên bố mẹ anh ta đã tìm cho anh ta một cô gái để kết hôn. Sau khi kết hôn, anh ta dạy học ở một trường tiểu học nhỏ bé trong làng. Nhưng bởi vì không có kinh nghiệm, nên chưa đến một tuần sau anh ta đã bị học sinh phản đối không cho tới lớp dạy nữa. Sau khi trở về nhà, người vợ thấy anh ta khóc đã lấy tay lau những giọt nước mắt cho chồng. Cô còn an ủi và nói: “Xung quanh chúng ta còn có rất nhiều thứ, không cần phải vì điều này mà đau lòng, có lẽ có việc thích hợp hơn đang chờ đợi anh đấy!”
"Xung quanh chúng ta còn có rất nhiều thứ, không cần phải vì điều này mà đau lòng, có lẽ có việc thích hợp hơn đang chờ đợi anh đấy!" (Ảnh: John Moore/Getty Images)
Sau này, anh ta ra ngoài tìm việc làm thuê và chẳng bao lâu lại bị ông chủ sa thải vì động tác làm việc của anh ta quá chậm. Lúc này, người vợ lại nói với chồng rằng: “Động tác là có người nhanh người chậm, huống hồ người khác đã làm rất nhiều năm rồi còn anh từ trước đến giờ đều là chú tâm vào học, sao có thể làm nhanh ngay được?”
Người đàn ông này dù đã trải qua rất nhiều công việc nhưng đều không được thành công, đều là bỏ dở giữa chừng. Nhưng mà, mỗi lần anh ta chán nản bỏ về nhà thì người vợ ở nhà luôn an ủi và khích lệ anh ta chứ chưa bao giờ phàn nàn dù chỉ một câu…
Hơn 30 tuổi, anh ta dựa vào một chút năng khiếu về ngôn ngữ thiên phú để làm phụ đạo viên cho một trường khuyết tật. Sau đó nhiều năm, anh đã tự mình xây dựng một ngôi trường cho người tàn tật. Hơn nữa, anh còn mở rất nhiều cửa hàng chuyên bán đồ dùng vật dụng cho người tàn tật ở nhiều thành phố khác nhau. Lúc này, anh ta đã trở thành một ông chủ lớn với một khối tài sản nhiều người mơ ước.
Có một lần, người đàn ông đã “công thành danh toại” này hỏi vợ của mình: “Lúc trước, anh vẫn luôn cảm thấy tiền đồ đối với anh mà nói là một thứ rất xa vời, vì cái gì mà em lại có lòng tin đối với anh như vậy?”
Câu trả lời của người vợ hết sức đơn giản và mộc mạc…
Cô nói: “Một mảnh đất, không thích hợp để trồng lúa mì, chúng ta có thể thử trồng cây đậu. Nếu như cây đậu cũng không sống tốt, thì chúng ta có thể trồng dưa leo. Nếu như, cây dưa leo cũng không sống được thì chúng ta hãy rắc lên đó một ít hạt kiều mạch, nhất định nó có thể nở hoa. Bởi vì, một mảnh đất sẽ luôn luôn có một loại hạt giống thích hợp với nó, chỉ là chúng ta chưa tìm thấy thôi. Nếu đã tìm được thì cuối cùng chắc chắn nó sẽ cho chúng ta thu hoạch.“
Trên thế giới, không có bất kỳ một người nào là “đồ bỏ đi” cả, chỉ là chưa đặt đúng vị trí mà thôi!
Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015
CÙNG THƯỞNG THỨC MÓN TRỨNG VỊT LỘN XÀO ME THƠM NGON CHUẨN VỊ!
Trứng vịt lộn có rất nhiều chất dinh dưỡng như protein, lipit…, rất tốt cho sức khỏe người ốm dậy. Để tăng thêm sự đa dạng, tạo cảm giác lạ miệng cho món trứng vịt lộn “meovatdoisong.net” xin chia sẻ món trứng vịt lộn xào me, chỉ đơn giản như trứng vịt lộn luộc nhưng ngon hơn nhiều.
Nguyên liệu:
- Trứng vịt lộn: 4 quả hoặc tùy theo số lượng người trong gia đình. Bạn phải chọn những quả trứng ngon nhất, không bị già mà cũng không quá non, thường là ấp được từ 16-18 ngày
- Rau răm, tỏi băm, ớt băm, hành phi.
- Nước cốt me, tương ớt.
- Lạc rang( đậu phộng rang), bột chiên gà giòn.
- Các loại gia vị thông thường
Cách làm trứng vịt lộn xào me
Bước 1: Luộc trứng vịt lộn
- Xếp trứng vào nồi, rồi đổ nước ngập trứng. Không nên đổ nhiều nước, trứng sẽ dễ bị vỡ và không quá ít nước trứng sẽ không đảm bảo chín đúng độ.
- Cho thêm chút muối vào nước luộc trứng để trứng đậm đà hơn.
- Đun lửa vừa cho tới khi nước sôi đều thì vặn lửa nhỏ lại. Bạn đun thêm 15-20 phút nữa thì trứng chín đều và ngon.
- Việc luộc trứng bạn có thể điều chỉnh thời gian lâu hơn với thời gian trên nếu bạn thích ăn trứng già để trứng bùi và chín.
Bước 2:
- Cắt nhuyễn rau răm, rau răm giúp giảm mùi tanh của trứng lộn. Trứng vịt lộn có tính hàn nên ăn cùng với rau răm sẽ giúp chúng ta dễ tiêu hóa hơn.
- Bóc phần vỏ cứng, để trứng ráo lại rồi rắc thêm bột chiên gà giòn một lớp mỏng quanh mỗi quả trứng để tạo độ giòn nhẹ và vừa ăn trong món ăn này.
Bước 3: Rán trứng
- Đun sôi 1 chảo dầu, sau đó thả 4 quả trứng vào chiên.
- Chiên tới khi trứng có độ vàng rám mặt thì vớt ra.
Bước 4: Làm sốt
- Đun nóng chảo và cho vào 1 muỗng canh dầu ăn, cho tỏi băm vào phi thơm.
- Cho hết 1 chén nước me vào cùng với 2 muỗng canh tương ớt và 4 muỗng canh nước.
- Nêm với ½ muỗng bột ngọt, 2 muỗng đường và 2 muỗng canh nước mắm.
- Sau đó đun sôi trở lại.
Bước 5: Hoàn thành
- Cho trứng vịt lộn vào phần nước sốt, đun tới khi nước sốt sánh lại thì cho rau răm, sau đó tắt bếp.
- Tiếp theo, trút vịt lộn ra đĩa cùng nước sốt và rắc thêm đậu phộng rang, hành phi, 1 chút ớt lên bề mặt.
Cách làm trứng vịt lộn xào me rất đơn giản, nguyên liệu dễ tìm nhưng lại cho bạn và gia đình một món ăn từ trúng vịt lộn lạ miệng nhưng cũng không kém phần hấp dẫn.
Thứ Tư, 4 tháng 11, 2015
LÀ NGƯỜI PHỤ NỮ THÔNG MINH KHÔNG NÊN HY SINH QUÁ NHIỀU!
Cái sai lầm của phụ nữ chính là việc dùng tiền của mình để “chăm lo” cho người khác. Rồi đến khi gặp bất hạnh lại tự than vãn sao không có ai tốt với mình…
Trước tiên, tôi muốn nói chuyện về một người phụ nữ đã lập gia đình, có 1 con trai hơn 1 tuổi. Cô gái này là chủ một thẩm mỹ viện ở ngoại thành Hà Nội. Chồng cô là công chức bình thường, đồng lương đủ để nuôi con và cùng vợ trang trải cuộc sống.
Cuộc sống hôn nhân của cô giống với bao người phụ nữ khác, sáng đi làm, chiều đón con rồi về nhà chuẩn bị bữa tối cho gia đình. Tuy nhiên, khác với nhiều người phụ nữ khác thường xuyên than vãn, kêu ca về cuộc sống của mình cô lại luôn tỏ ra vui vẻ, hài lòng, chưa bao giờ tôi thây cô than chán chường hay mỏi mệt.
Chồng cô yêu vợ, dù đã cưới nhau 3 năm nhưng lúc nào cũng như thuở 2 người mới yêu. Anh lúc nào cũng bộc lộ sự quan tâm và si mê với vợ. Tôi ngưỡng mộ cô, nhiều khi chỉ ước sau này có thể tìm được một người chồng như thế.
Một lần, nói chuyện với cô, tôi không giấu nổi sự tò mò muốn biết bí quyết giữ lửa cuộc hôn nhân và cách để cô luôn vui vẻ. Cô cười:“Vẫn biết đàn bà sướng hay khổ là ở tấm chồng, nhưng còn hạnh phúc hay không thì chủ yếu do bản thân mình là chính”
Ngẫm lại, tôi thấy cô rất đúng, hạnh phúc là do chính mỗi người nắm giữ, sao chúng ta cứ phải trông đợi vào người khác ban phát cho mình.
Cô nói, cô hạnh phúc bởi cô tự biết tìm kiếm sự vui vẻ cho mình, từ ngày lấy chồng, cô vẫn giữ thói quen tiêu tiền cho những sở thích của mình, miễn là biết cách cân đối thu chi để không thâm vào khoản sinh hoạt phí của gia đình. Cô dành khá nhiều tiền kiếm được cho việc mua sắm, làm đẹp, thời trang. Khác với nhiều phụ nữ làm vợ, làm vợ khác, nhìn cô vẫn như gái chưa chồng, từ ăn mặc đến phong cách, lúc nào cũng trẻ trung, ăn mặc gọn gàng, sạch sẽ. Kể cả khi cô ở nhà, không bao giờ cô mặc những bộ đồ ngủ rộng thùng thình hay để tóc rối bù, cô chỉn chu mọi nơi, mọi lúc. Cô quan niệm “Đã là đàn bà, phàm lúc nào cũng phải để ý đến ngoại hình, mình không coi trọng bản thân mình thì đừng mong ai coi trọng”
Phụ nữ, trước tiên phải biết tự chăm sóc cho mình (Ảnh minh họa) |
Ngoài ra, cô còn dành tiền để mua quà tặng chồng con, tặng bố mẹ chồng. Cô nói, tâm lý ai cũng muốn được người khác nhớ đến và coi trọng. Món quà tuy chẳng nhiều tiền, chỉ là một cái áo, cái quần hay một món đồ nữ trang nào đó thôi nhưng khiến người được nhận quà cảm thấy rất vui. Khi mọi người vui, không khí gia đình sẽ trở nên đầm ấm, tội gì mà mình không làm thế?
Thực ra, rất ít người có được suy nghĩ tiến bộ như của cô bạn tôi vừa kể. Hầu hết, những người phụ nữ khi đã lập gia đình đều thay đổi rất nhiều so với lúc độc thân. Lúc này, tất cả thế giới họ hướng đến đều là chồng và con. Sở thích của chồng thành sở thích của họ, thói quen của chồng thành thói quen của họ, làm được bao nhiêu họ đều vun vén để lo cho chồng con bấy nhiêu. Và thế là người chồng của họ, nghiễm nhiên coi đó là điều hiển nhiên, vị trí của người vợ cứ thế bị đẩy xuống thấp dần, bên dưới những thói quen, sở thích của người chồng,
Chưa kể đến nhiều cuộc hôn nhân không hạnh phúc, khi được hỏi, người chồng nói, là do vợ anh thay đổi, cô ấy không phải con người ngày trước tôi yêu nữa. Rồi có anh chồng chán vợ, vì nhìn vợ mình lúc nào cũng lôi thôi, lếch thếch, khác hẳn với cô gái xinh đẹp ngày xưa anh ta yêu thương…
Có thể thấy một thực tế rõ ràng, rằng người phụ nữ chỉ có thể hạnh phúc khi cô ta biết tự tìm những hạnh phúc cho mình. Hãy là người phụ nữ thông minh, biết cách kiếm tiền, nhưng cũng học được cách tiêu tiền hữu ích.
Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2015
CHÀO THÁNG 11 YÊU THƯƠNG KÈM LỜI CHÚC ĐẦU TUẦN VUI VẺ!
HÀ NỘI CUỐI THU
Sài Gòn trong đó có thu không
Hay nắng vàng ươm mây vẫn hồng
Có phải trời thu hơi lành lạnh
Sương mù đang phủ hết bến sông?
Em có biết không Hà Nội vàng
Những con đường vắng ngợp mùi hương
Những tia nắng nhạt về thưa thớt
Vài trận heo may lạnh run đường
Em có thèm không nắm cốm Vòng
Có còn nhớ đến hoa hoàng lan
Có thương hàng liễu Tây hồ rét
Thả sợi tóc buồn gọi đông sang...
Tràng Tiền vắng bóng kẻ ăn kem
Ốc nóng về đêm đắt hàng thêm
Váy ngắn vãn hàng quần lên giá
Nhiều nhà đã mở bọc chăn len....
Có phải trời thu hơi lành lạnh
Sương mù đang phủ hết bến sông?
Em có biết không Hà Nội vàng
Những con đường vắng ngợp mùi hương
Những tia nắng nhạt về thưa thớt
Vài trận heo may lạnh run đường
Em có thèm không nắm cốm Vòng
Có còn nhớ đến hoa hoàng lan
Có thương hàng liễu Tây hồ rét
Thả sợi tóc buồn gọi đông sang...
Tràng Tiền vắng bóng kẻ ăn kem
Ốc nóng về đêm đắt hàng thêm
Váy ngắn vãn hàng quần lên giá
Nhiều nhà đã mở bọc chăn len....
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)