Thứ Ba, 9 tháng 12, 2014

MỘT NGÀY MƯA LẠNH GIÁ!

YÊU QUÁ NHIỀU LIỆU CÓ CHẾT KHÔNG EM
Yêu quá nhiều liệu có chết không em.?
Anh hốt hoảng chợt nghe hồn nức nở
Quay quắt nhớ buồng tim dường muốn vỡ
Sợ hãi chực chờ khi thấp thoáng em xa.
Anh ước mình như chàng Alibaba
Đễ gọi vừng ơi mở ra và trái Tim em mở cửa
Từ bao giờ trong anh…em đã là một nữa.!
Có cách nào ngăn lý trí buông lơi.
Yêu quá nhiều có chết không em ơi...?
Rớt xuống đời anh trái Mù U chát vị
Hằng đêm trôi...đốt niềm riêng tự kỷ.!
Thổn thức..đợi chờ..mong ngóng..trong mơ.
Vì yêu em quá đỗi đến ngây ngơ
Trót si mê nên Hồn Tim hóa dại
Anh yêu em ngập biển trời chướng ngại
Đôi vai gầy, sao ghánh nỗi chông chênh ?
Yêu quá nhiều liệu có chết không em.?
.................................................................................
YÊU QUÁ NHIỀU CHẲNG CHẾT ĐÂU ANH ƠI !
Trót lỡ yêu nhiều...cũng chẳng chết đâu anh !
Có đôi khi, Em tự trấn an mình như thế !
Những lúc hờn anh , tim nhói đau, ngập tràn suối lệ ...
Em cũng tự hỏi mình : " Liệu có chết hay không " ?
Mơ ước một lần, có phép lạ...hóa thành sông !
Chở hết nhớ mong, để tim thôi cồn cào, Sóng động
Chẳng thể nguôi ngoai lửa tình yêu cháy bỏng !
Năm tháng chực chờ, trĩu nặng bờ môi.
Yêu quá nhiều...chẳng chết đâu anh ơi !
Em thách thức hiên ngang cùng dâu bể.!
Bão giông kia có gì là đáng kể
Hằn trong tim duy chỉ bóng Anh thôi !
Em dại khờ ! đánh mất tuổi xuân trôi ...
Vọng trông anh, mà người sao chẳng thấy ...
Nếu phải xa nhau, Thu cũng buồn biết mấy !
Năm canh dài...trĩu nặng..trái Sầu rơi...
yêu quá nhiều...chẳng chết đâu anh ơi !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét